Mẹ ơi, con lại nằm mơ
Lời ru của Mẹ năm xưa vọng về
Mênh mang khúc nhạc đồng quê
Dịu dàng, âu yếm say mê lòng người.
Bao la như biển, như trời
Nghĩa-Tình của Mẹ đời đời con ghi...
Mẹ ơi, Mẹ có già đi,
Tuổi Xuân của Mẹ đã vì chúng con!
Mẹ ơi, Mẹ có yếu hơn,
Sức Xuân của mẹ nhường con hết rồi!
Nhưng dù năm tháng có trôi
Mẹ mãi Trẻ-Khoẻ như thời thanh xuân...
Trải qua bao nỗi gian truân
Vì con Mẹ vượt muôn phần khó khăn.
Cuộc đời vất vả, nhọc nhằn
Có đàn cháu nhỏ quây quần, Mẹ vui.
Tuổi Xuân sống lại bồi hồi,
Mẹ lại ru cháu những lời năm nao....
Ở đời người tốt có nhiều,
Tấm lòng nhân hậu đáng yêu vô vàn...
Nhưng mà tốt nhất thế gian:
Mãi là NGƯỜI MẸ muôn muôn vàn KÍNH YÊU!
Trọng Hiệp (dịch)