Tháng ba về gọi những mùa hoa cũ
Hoa tên sưa sao cứ bảo là xưa
Không phô trương hay rực rỡ xô bồ
Cây lằng lặng một màu mây bàng bạc.
Mùa hoa đến và đi như gió thoảng
Nhuộm trắng mặt đường những cánh hoa rơi
Cây còn nhớ chuyện có người ngày ấy?
Trót yêu nhau, yêu cả sắc hoa buồn.
Mối tình đầu bâng quơ như cây cỏ
Tưởng mong manh, dai dẳng mãi trong lòng
Mùa qua mùa lặng lẽ ngắm mưa hoa
Lại thổn thức những tháng ngày đã mất.
Phải chăng vì đã lỡ gọi hoa xưa
Nên cuộc tình cũng nhuốm màu xa vắng
Hư ảo riêng một góc trời kỷ niệm
Giấu bóng hình nhau dưới cánh hoa tàn.
Vũ Thị Thanh Bình